Kinh nghiệm đầu đời làm việc chung vs các bạn Tàu…

Ôi, thật sự là mình không tiêu hóa nổi…
Này nhé, bản thân mình cực kỳ thích đọc truyện, kể cả Đam hay Ngôn tình Trung Quốc cũng là món ngon mỗi tuần cho mình. Thế nhưng cái ấn tượng tốt lành về con người Trung Quốc từ những câu chữ trong tiểu thuyết đang trong trạng thái lung la lung lay rồi. Thừa biết là truyện có phải thật đâu, cuốc sống ngoài đời không thể giống như nhưng gì người ta viết ra được. Nhưng bây giờ lúc mình đọc truyện, cái cảm xúc nguyên bản về nhân vật trong truyện cứ bị quấy nhiễu bởi kinh nghiệm giao lưu thực tế ngoài đời với các bạn Tàu. Một hai người thì còn coi như là thành phần đặc biệt, cớ sao gặp ai cũng thế là sao? là sao là sao??
Các bạn ý đóng góp ý kiến một cách chung chung cụ thể, mình nghe xong chả hiểu cái quái gì, hỏi lại thì lại được nghe giải thích lung tung linh tinh, hiểu ra thì mới vỡ lẽ cơ bản các bạn ý góp ý vì các bạn ý cũng chẳng hiểu ý mình. Có người rõ ràng đuối lý rồi nhưng cứ khăng khăng tao thích giữ ý kiến của tao bla bleo.
Ôi tinh thần và cái tôi của các bạn quá cao, mình không thích ứng nổi, phải lịch sự lắm mới không cãi nhau. Lại còn phải nghe các bạn ý ca ngợi về đất nước tuyệt vời của các bạn ý mỗi ngày…
Mệt mỏi mệt mỏi…

开门

Sau bao hồi trăn trở suy nghĩ, hoan nghênh bạn 30 đã vượt qua sự lười và khai trương trang blog mới toanh trong một ngày đầy máu me😭😭😭
Và thậm chí còn chưa kịp chỉnh trang gì cho bé 😭😭😭

⚠⚠ Anyway, mục đích chính của việc lập ra cái này là để thỏa mãn cái tính có đánh chết không chừa là hoài niệm quá khứ 😬

Thôi lảm nhảm thế thôi. Vẫn đang còn bị tra tấn một cách dần dần và từ từ đây…